RSS

Chuyện con mèo dạy hải âu bay - Câu chuyện bay bổng, giàu nhân văn

“Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Con là chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay.”

Đó là lời của con mèo mun, to đùng, mập ú Zorba với cô nàng hải âu non bé bỏng đã được cộng đồng mèo ở bến cảng Hamburg chăm sóc và bảo vệ từ khi trứng nước. Câu chuyện thấm đẫm tình mèo và tình người này là một kiệt tác dành cho thiếu nhi của Luis Sepúlveda, một trong những nhà văn xuất sắc nhất Chi Lê hiện nay. Một câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên, trong sáng và nhân hậu sâu xa, một cuốn sách như viên ngọc khó tìm, dành cho mọi trẻ em và người lớn…


“Một câu chuyện đầy cuốn hút về lòng tận tâm và tầm quan trọng của việc giữ lời hứa.” - Publisher Weekly

Khi tình yêu cất cánh, một con mèo mun sẽ kiềm chế bản năng mà không ăn một quả trứng. Mèo cũng vì tình thương và lòng tự trọng của... “một con mèo” để ấp cái trứng lạ cho đến ngày nó mổ vỏ chui ra và gọi mèo là “má!”.
Khi tình yêu cất cánh, cả một bầy mèo có thể đồng tâm hiệp lực lấy chữ tín và “danh dự của nhà mèo” để bảo vệ tính mạng chim hải âu và làm được những việc phi thường.
Chuyện con mèo dạy hải âu bay chứa đựng cả một xã hội sinh động: mèo mập Zorba nghĩa hiệp, đại tá Bóng đêm quản lý an ninh trong cộng đồng mèo tại bến cảng, Einstein thông thái nhưng chuộng lý thuyết, mèo Bốn Biển từng trải, biết lẽ phải. Mọi rắc rối bắt đầu vào ngày hải âu mẹ Kengah đáp cánh xuống bancông nhà Zorba. Trước khi lìa đời, Kengah nhờ Zorba thực hiện ba lời hứa với cái trứng mà cô mới vừa đẻ: một là không ăn cái trứng, hai là ấp cho trứng nở và ba là tập bay cho hải âu con. Buộc một con mèo không ăn trứng chim là một điều kinh khủng, mèo mà phải chăm sóc chim non còn là một thử thách lớn hơn, nhưng dạy cho nó biết bay là điều vô vọng. Vậy mà Zorba –một con mèo trung thực và thủ tín đã nhận lãnh trách nhiệm.



Luis Sepúlveda đã đưa các nhân vật của mình vào những tình huống lạ thường: mèo ấp trứng, chịu khó tập aerobic giảm cân để bắt ruồi cho hải âu con, nghiên cứu cả sách của Leonardo Da Vinci và tìm cách dạy bay cho hải âu, rồi chuyện đi tìm giới tính cho chim con - điều không được Bách khoa toàn thư của mèo Einstein nhắc đến, chuyện thương thảo với lũ chuột không được động đến chim non.
Quả trứng đẻ vội trước khi chết của một con hải âu dính váng dầu đã được trao gởi, ấp, nở bởi một con mèo. Và tình mẫu tử đã nảy sinh giữa con mèo với chú chim hải âu con bé bỏng, tha thiết đến độ chú chim non quên cả chuyện tập bay, nó đinh ninh mình là một con mèo. Câu hỏi đặt ra: những con mèo phải làm sao để chú chim hải âu non hiểu rằng “gốc gác” của nó là hải âu?
Con mèo mun mập ú đã đi đến tình huống phải giảng giải với “con gái” mình: “Chúng ta yêu con bởi vì con là một con hải âu. Một con hải âu xinh đẹp. Chúng ta chưa từng phủ nhận khi nghe con nói con là mèo, bởi điều đó an ủi chúng ta rằng con muốn giống chúng ta, nhưng con khác với chúng ta và chúng ta vui với sự khác biệt đó. Chúng ta đã không cứu được mẹ con, nhưng chúng ta có thể giúp con. Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con trở thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Chúng ta cảm thấy con cũng yêu chúng ta như vậy, chúng ta là bạn con, là gia đình của con, và chúng ta muốn con biết rằng nhờ con, chúng ta đã học được một điều đáng tự hào: chúng ta học được cách trân trọng, quý mến và yêu thương một kẻ không giống chúng ta! Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thật sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta hiểu được điều đó. Con là chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay”.

Khi tập bay cho chim hải âu Lucky là đồng ý để Lucky về với trời và biển, là mất Lucky khỏi vòng tay bảo bọc của mình nhưng bầy mèo vẫn thực hiện lời hứa, vì yêu thương một ai đó là mong muốn họ được tự do. “Thật dễ dàng để chấp nhận và thương yêu một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thật sự là một điều rất khó khăn”. Thông điệp yêu thương giản dị của quyển sách đã thêu dệt nên một thế giới loài vật đầy ắp tình thương, vượt qua những quy tắc, bản năng. Quyển sách mang lời văn nhẹ nhàng, triết lý nhân văn sâu sắc và đậm chất giáo dục. Rằng, ở đâu đó trên mặt đất này, có một con mèo đực và một con mèo cái đã hợp tác với một anh chàng thi sĩ làm cho một chú hải âu con biết bay. Và quan trọng hơn, “họ” đã làm cho một con chim nhớ mình là chim, chứ không phải là… mèo!

Một truyện có chất ngụ ngôn hiện đại. Nhưng xa hơn tính ngụ ngôn dân gian, nó tạo ra nhiều kịch tính và các chiều diễn tiến tâm lý, được kể với một giọng dí dỏm và đầy rung cảm giữa một thế giới mà loài vật sống chung với nhau, yêu thương bảo vệ nhau. Chúng không ngừng nghĩ về con người. Không ngừng đặt ra các câu hỏi về môi trường sống mà con người đang tác động có ảnh hưởng đến chúng, cả chiến tranh và sự bất đồng ngôn ngữ trong thế giới loài người…
Thế giới được trả về đúng như tự nhiên của nó khi con hải âu non cất cánh bay trên vùng trời tự do. Nó phải trở về với bản nguyên giống loài của mình, với bầu trời phóng khoáng sau khi trải nghiệm tình yêu thương nơi cái góc cảng trên mặt đất. Nó không ám ảnh bởi cái chật chội hẹp hòi của bọn chuột mưu toan, con đười ươi xấu tính hay những kẻ gây ô nhiễm mặt biển, mà sẽ ghi tâm những lòng tốt, khát vọng tự do của một anh thi sĩ làm thơ cho thế giới tâm hồn thêm bay bổng, những con mèo dám làm cái công việc không dành cho loài mèo để bảo vệ sự sống của những giống loài khác!
Cuốn sách văn chương bay bổng và có minh hoạ sống động này có thể giúp cho cái nhìn của trẻ em chúng ta tươi mới, tinh tế và nhân hậu hơn khi cảm nhận vạn vật. Và quan trọng hơn, nó gợi mở những cuộc du hành bất tận vào cái không gian thiên nhiên đầy khai phóng, vượt thoát cho trí tưởng tượng, từ đó, độ lượng, nhân ái hơn trong những mối quan hệ với “người khác mình” ở trong đời sống này.


Nguồn: Internet

0 nhận xét:

Đăng nhận xét